Khâu Dương hễ một cái là xấu hổ, Tần Hiện phát hiện anh chỉ cần nhìn cậu chăm chú trong ba giây, lỗ tai và cổ của nhóc con sẽ nhanh chóng hóa đỏ, dáng vẻ đáng yêu ấy làm người ta cứ muốn trêu chọc.
Nhưng mà da mặt nhóc con quá mỏng, trêu một tí là mắt ươn ướt, trông như bị ức hiếp nên khóc. Bình thường còn đỡ, chứ thấy đôi mắt ướt át của Khâu Dương, đúng kiểu anh yêu thích luôn, khiến anh sắp thành tên biến thái rồi.
Sợ Khâu Dương ở mãi trong phòng thấy khó chịu, Tần Hiện đưa cậu ra ngồi sô pha phòng khách, anh bật mấy kênh hoạt hình cho trẻ em, mỗi lần chuyển kênh đều dừng lại hỏi cậu có muốn xem không?
Khi TV dừng ở kênh tự nhiên và động vật, thoáng thấy đôi mắt Khâu Dương sáng rỡ, Tần Hiện không chuyển nữa, im lặng xem TV với cậu.
Tần Hiện đặt đồ ăn tối ở ngoài, anh không biết Khâu Dương thích ăn gì, xét tới vết thương của cậu nên anh không chọn mấy món đậm mùi thiếu chất. Khâu Dương nuốt một ngụm nước bọt, nhìn bốn năm chồng thức ăn bày trước mặt, cậu cúi đầu nhai cơm thật chậm.
Tần Hiện cúi đầu nhìn, gương mặt xanh tím của cậu nhóc phồng lên vì nhai cơm, tác động tới mấy chỗ bị thương trên da mặt non mềm, chắc chắn sẽ làm cậu đau, nhưng mà Khâu Dương không hề rên tiếng nào.
Đột nhiên Tần Hiện nuốt không trôi cơm, anh buông chén đũa, ngón tay gõ lên mặt bàn: “Khâu Dương”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play