Sở Hình yên lặng nhìn Tạ Hà uống hết bát cháo, sau đó cầm bát đi ra ngoài.
Y cảm thấy bản thân nên giữ khoảng cách với tên hôn quân này, không thể tiếp tục sa lầy nữa, cơm trưa và cơm tối đều là dặn dò cung nhân hầu hạ cho Tạ Hà. Mãi tới tận đêm khuya Sở Hình mới trở về, thân thể Tạ Hà cần bôi thuốc, mà y lại không muốn để cho người khác chạm vào người hắn.
Hắn nằm nghiêng ở trên giường, hai tay đem mình bao lại, lông mày hơi nhướn lên.
Sở Hình nhẹ nhàng đi tới ôm hắn vào lồng ngực mình, đối phương theo bản năng mà vùng vẫy một chút, nhưng sau khi tỉnh táo rồi lại lập tức không nhúc nhích, Sở Hình hiếm khi thấy hắn ngoan ngoãn đến thế, ánh mắt cũng hơi nhu hòa lại, kế đó giúp hắn thoa thuốc, rồi cùng hắn nằm xuống giường.
Lần này Sở Hình không có đũa bỡn Tạ Hà nữa, chỉ là giữ khuôn phép mà bôi thuốc cho Tạ Hà thôi, nhưng Tạ Hà lại không hề cảm kích, trái lại càng dùng ánh mắt thêm hận thù mà nhìn y. Hắn không muốn để người khác nhìn thấy một mặt bất kham như thế này của mình, vậy mà tới cùng lại bị tên phản tặc này thấy được! Cho nên y mới có thể đối xử ôn nhu với hắn, cũng bởi vì y thương hại hắn! Thương hại thân thể hắn thấp hèn còn khát khao bị dằn vặt! Cho dù là bị lăng nhục vẫn có thể sinh ra được khoái cảm như trước!
Hắn thà rằng bị người trong thiên hạ căm hận chửi rủa, cũng không muốn bị người khác thương hại!
Môi của hắn khẽ run lên, phát ra một thanh âm cực kỳ cay đắng, “Trẫm sẽ giết ngươi…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT