Tạ Hà gắt gao nhìn chằm chằm gã, ánh mắt gần như là hận không thể ăn tươi nuốt sống.
Đương nhiên Trần Tông không cần câu trả lời của Tạ Hà, gã chỉ tới để thưởng thức thảm cảnh của Tạ Hà mà thôi, nhìn một lát liền quay đầu lại cười với Sở Hình: “Ngươi vẫn luôn còng hắn như vậy sao?”
Sở Hình gật đầu, nhàn nhạt nói: “Chỉ có như vậy hắn mới không thể tự sát.”
Trần Tông cười ha ha, liền thỏa mãn nhìn thảm cảnh của Tạ Hà, nói với Sở Hình: “Bất quá nhìn dáng dấp này của hắn, khẳng định là không có cách nào phối hợp với chúng ta được rồi.”
Sở Hình khẽ cau mày, “Đúng thế.” Hôn quân này đến chết còn chẳng sợ, căn bản là không nắm được điểm yếu nào của hắn hết. Tuy rằng có thể dằn vặt hắn muốn chết cũng không được, thế nhưng bắt hắn phối hợp với bọn họ lại là một chuyện hoàn toàn khác.
Trần Tông hiển nhiên cũng nghĩ tới điểm này, than thở: “Đã vậy thì trực tiếp giết hắn luôn đi, ngươi có đại quân áp đảo, đám người kia cũng tựa như bọt nổi không được mà thôi.”
Sở Hình trầm mặc một hồi không nói gì, tuy rằng y căm hận hôn quân này, nhưng khởi binh mưu phản cũng là lựa chọn rất đắc dĩ, y muốn dùng cách thức ôn hòa nhất có thể… Mà xem ra không được rồi. Trực tiếp giết hắn cũng được, chỉ e ngại thiên hạ sẽ máu chảy thành sông, thậm chí còn bị thiên hạ nguyền rủa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT