Tạ Hà hai mắt đỏ chót.
Ba ba của cậu sẽ không bao giờ đối xử với cậu như vậy, ba ba của cậu sẽ không bao giờ vô tình như vậy… Ba ba của cậu nhất định sẽ không làm những loại chuyện kia với cậu!
Đặng Cảnh Văn nhắm mắt lại, che đậy nổi chua xót ở đáy mắt, nói: “Ta biết con vẫn đang còn trách ta, dù sao ta cũng đã từng làm những chuyện rất quá đáng, con giận cũng là chuyện dĩ nhiên thôi, chỉ là ba ba biết sai rồi, ta đảm bảo sau này sẽ không còn chuyện như vậy nữa.”
Trên mặt Tạ Hà không hề có chút máu, mắt không hề có thần, tự lẩm bẩm: “Ông không phải…”
Đặng Cảnh Văn nhìn cậu, âm thanh nhu hoà: “Ngày hôm nay chắc con cũng mệt rồi, nghỉ ngơi sớm một chút đi, phòng của con ta đã cho người tới dọn dẹp lại rồi.” Y nói xong câu này, hơi dừng lại một chút, xoay người rời đi.
Y biết chỉ cần bản thân y vẫn còn đứng ở đây, đứa nhỏ sẽ không có cách nào an tâm được, y muốn cho nó thêm một chút thời gian nữa.
Tạ Hà một mình ở lại căn phòng khách trống rỗng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play