“Sau này, anh không cần phải thích tôi nữa…” Ánh mắt Tạ Hà bỗng nhiên bình tĩnh, cậu nói: “Tôi không thích anh, anh đừng lãng phí thời gian ở trên người tôi nữa.”
Bởi vì đã trải qua thực tế quá tàn khốc, cậu mới hiểu được tình yêu của Ninh Kỳ là có bao nhiêu hiếm thấy, mới hiểu được phải quý trọng một chút thiện ý này. Nếu không thể đáp lại Ninh Kỳ, cũng không nên kéo hắn vào vực sâu không thấy đáy, mặc dù cậu có chút không nỡ… Nhưng đây chính là tia sáng ấm áp cuối cùng còn tồn tại bên trong bóng tối này.
Ninh Kỳ sờ sờ đầu tóc đứa nhỏ, động tác ôn nhu: “Anh thích em, cho nên anh cảm thấy nó chẳng lãng phí gì cả.”
Lời nói ôn nhu này, đem phòng tuyến mà đứa nhỏ phải vất vả lắm mới dựng lên ở trong lòng lần thứ hai bị đổ vỡ, trên mặt cậu lộ ra thần sắc thống khổ, cuồng loạn hô to, “Đã nói với anh là đừng có lãng phí thời gian nữa mà! Tại sao anh không nghe! Sao anh không nghe! Tôi căn bản không thể thích anh!”
Ninh Kỳ nói: “Bởi vì cái người cưỡng ép em đúng không? Người đó dằn vặt em như thế, là để em không dám thích bất cứ ai đúng chứ.”
“Sao, sao anh…” Tạ Hà sợ hãi nhìn hắn, giống như không hiểu tại sao Ninh Kỳ lại biết điều này.
Ninh Kỳ sâu sắc nhìn cậu, từng chữ từng chữ nói, “Người kia, là Đặng Cảnh Văn đúng không.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play