Cho dù không đi tìm hiểu đi nữa, Tạ Hà cũng xác định hiện tại Alan cùng Lý Hồng Huyên đang đối đầu với nhau.
Thời gian lại tiếp tục trôi qua, đến một ngày trời mưa đổ mưa phùn, Tạ Hà từ bên ngoài trở về, liền nhìn thấy Lý Hồng Huyên đang đứng ở trước cửa kí túc xá của cậu, trên người y bị nước mưa xối cho ướt nhẹp, nước mưa lạnh lẽo nhỏ thành giọt từ cằm xuống, trong đôi mắt đen kịt sắc bén ẩn chứa một loại hàm xúc phức tạp nào đó khó nói nên lời, thân thể y thẳng tắp, không hề chớp mắt nhìn Tạ Hà, tựa như muốn đi qua chỗ cậu, lại sợ cậu bị doạ, cuối cùng vẫn là không nhúc nhích.
Tạ Hà đem dù cất lại, trầm mặc nhìn y một lát, thấp giọng mở miệng: “Em… Có chuyện gì không?”
Lý Hồng Huyên môi mím thành một đường thẳng, bỗng nhiên, vươn tay ra đem Tạ Hà ôm vào trong ngực, thanh âm trầm thấp gợi cảm rót vào tai cậu: “Thầy à, tôi rất nhớ thầy.”
Tạ Hà vùng vẫy một hồi, không thể thoát ra, có chút kinh hoảng nhìn y.
Trong mắt Lý Hồng Huyên hiện lên thần sắc giãy dụa đau đớn, y chớp mắt một cái, đem những tâm tình đó che đậy lại, nói: “Thầy, thầy… Đừng không cần tôi được không?” Trong thanh âm kia, thế nhưng lại mang theo một chút ẩn ý cầu xin.
Tạ Hà giật mình, cậu lần đầu tiên nhìn thấy ở cậu nam sinh mạnh mẽ lạnh lùng này, cư nhiên lại có một mặt yếu đuối như thế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT