Kỳ Thanh xoay người lại quỳ một gối xuống trước mặt Tiêu Diễn, ánh mắt kiên định, đúng mực nói: “Xin vương gia ban Nguyên Cẩm cho thuộc hạ.”
Tiêu Diễn nhìn nghiêm túc ở trong mắt Kỳ Thanh, trên mặt tràn ra hàn ý lạnh đến thấu xương, y quá xem thường tiểu quan này rồi, có thể câu dẫn thuộc hạ của y đến mức này.
Kỳ Thanh theo y đã nhiều năm, vẫn luôn là một người đáng tin cậy, chưa bao giờ làm trái quy tắc của mình… Nhưng hôm nay hắn biết rõ Tạ Hà là người mà thái tử đưa tới, vẫn u mê không tỉnh, thật sự là quá hồ đồ! Nhìn chấp nhất của Kỳ Thanh đối với Tạ Hà, nếu hôm nay y trực tiếp xử chết Tạ Hà, chỉ sợ sẽ làm cho y và thủ hạ của mình lục đục nội bộ, còn Tạ Hà lam nhan họa thủy[1] như vậy… Tuyệt đối không thể lưu lại, càng không được phép lưu lại bên cạnh Kỳ Thanh!
[1] lam nhan họa thủy = hồng nhan họa thủy, nhưng lam nhan là dùng để nói con trai.
Ánh mắt Tiêu Diễn tối sầm, lúc nãy nhận được tin Kỳ Thanh không để ý đến đại cục mà chạy đến cướp người từ chỗ Thiện tướng quân khiến y vô cùng giận dữ, giờ phút này tỉnh táo suy nghĩ lại, liền biết việc này phải tính toán thật kỹ, nếu như xử lý không tốt, chỉ sợ mọi chuyện sẽ tệ đi đúng như mong muốn của thái tử. Tiêu Diễn liếc Kỳ Thanh một cái, nhàn nhạt mở miệng: “Ngươi theo bản vương nhiều năm như vậy, nếu thiếu một người làm ấm giường có thể nói với bản vương, lúc ấy ta sẽ tỉ mỉ chọn cho ngươi một người có thân phận, cần gì tên tiểu quan này chứ.”
Kỳ Thanh không có đứng lên, vẫn là câu nói kia: “Xin vương gia ban Nguyên Cẩm cho thuộc hạ.”
Tiêu Diễn dừng một chút, sâu sắc nhìn hắn: “Ngươi nhất định muốn hắn đúng không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play