Tiêu Diễn đi đến viện trạch của Bạch Thu Trì, vừa đẩy cửa đi vào, liền nhìn thấy Tạ Hà đang bị trói hai tay lên cột quỳ ở trên đất, một cái bóng trắng lẻ loi đặc biệt nổi bật trong màn đêm tăm tối, cũng không biết đã quỳ được bao lâu, mà hôn mê bất tỉnh thành như vậy. Y dừng bước, hai mắt sắc bén nhìn về phía Kỳ Thanh, nhàn nhạt mở miệng: “Đây chính là thứ mà ngươi muốn bản vương đến xem ư?”
Kỳ Thanh cúi thấp đầu, cực kì căng thẳng, hắn nghe thấy ngữ khí của Tiêu Diễn liền biết y đang mất hứng, với sự anh minh của vương gia, làm sao có thể không nhìn ra được tâm tư nhỏ bé của hắn chứ? Hắn mím môi: “Thuộc hạ cảm thấy… Nếu hắn cứ vậy mà chết đi, chỉ sợ rằng sẽ làm cho thái tử nghi ngờ.”
Ánh mắt Tiêu Diễn lạnh xuống, âm thanh trầm thấp: “Chỉ như vậy?”
Kỳ Thanh im lặng một lúc mới nói: “Thuộc hạ… Cảm thấy hắn không đáng chết.”
Tiêu Diễn nhìn Kỳ Thanh một hồi, chậm rãi mở miệng: “Bản vương sai ngươi đi giám thị hắn, không phải là đi bảo vệ hắn.”
Lòng bàn tay của Kỳ Thanh ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Bỗng nhiên hắn phát hiện hành vi này của mình quả thực có hơi đường đột, mạo hiểm lừa vương gia ra ngoài như thế nhất định sẽ khiến cho vương gia tức giận, có khi còn giận chó đánh mèo lên cả người Tạ Hà cũng không chừng… Nhưng nếu không mời vương gia đến, Tạ Hà sẽ chết mất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play