Hàn Văn Khiêm chỉ cảm thấy máu nơi tim mình đều trở nên lạnh lẽo, sự rét lạnh ấy thẩm thấu khắp người y khiến y không kịp làm ra bất cứ phản ứng nào.
Tạ Hà vẫn không hề nhận ra, cậu thân thiết ôm lấy cổ Hàn Văn Khiêm, môi kề sát bên tai Hàn Văn Khiêm, cười nói: “Anh hai, sao anh không nói gì hết vậy? Đáp ứng em đi có được không…”
Hàn Văn Khiêm không nhúc nhích nhìn Tạ Hà… Trên mặt thanh niên lúc này chính là nụ cười tươi tắn đã lâu chưa từng thấy, phát ra âm thanh nũng nịu đã lâu chưa từng nghe, tất cả những thứ này thật đẹp đẽ giống như trước đây vậy.
Thế nhưng y biết, dưới cái lớp vỏ bọc tốt đẹp này nó lại hỗn loạn đến mức nào, bởi vì y đã hoàn toàn, hủy diệt cậu ấy rồi… Từ thân thể đến cả linh hồn của cậu ấy.
Tạ Hà thấy Hàn Văn Khiêm không nói năng gì, từ trong con ngươi đen láy hiện lên một tia âu lo, sợ hãi nói: “Anh hai, anh sao vậy? Em… Chọc giận anh chỗ nào à?”
Không phải anh từng nói với tôi, muốn cái gì, thì phải trả giá để đối lấy hay sao? Tôi làm không đúng ư?
Hồi sau, Hàn Văn Khiêm nhắm mắt lại, y đưa tay ra chậm rãi kéo cánh tay đang quàng trên cổ của mình xuống, trên gương mặt lạnh lùng không có cảm xúc gì, phát ra âm thanh nhẹ nhàng: “Em không làm gì sai hết, là anh đã làm sai.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play