Hàn Văn Khiêm gần như ở lại luôn trong bệnh viện, cho dù công việc quan trọng đến cỡ nào, cũng cố gắng mang theo giải quyết ngay bên người, y cứ như vậy ở lại bệnh viện với Tạ Hà, tự tay chăm sóc cho cậu ấy.
Thời gian chớp mắt đã trôi qua hơn một tháng, Tạ Hà vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại, hôm nay Hàn Văn Khiêm ngồi ở bên giường Tạ Hà, dùng khăn ướt lau người cho cậu như mọi ngày, sau đó y vuốt ve hai má gầy gò của cậu… Cúi đầu hôn nhẹ một cái lên môi cậu.
Xin lỗi em, anh không nên nghi ngờ em.
Em còn chưa nhận được lời xin lỗi của anh kia mà, làm sao có thể ngủ mãi như vậy được.
Hơn nữa anh vẫn còn chưa nói cho em biết, là anh yêu em… Em là em trai anh, cũng là người anh yêu nhất.
【 đinh, mục tiêu Hàn Văn Khiêm độ hảo cảm +2, trước mắt độ hảo cảm là 92】
Hàn Văn Khiêm nhìn chăm chú gương mặt yên tĩnh của Tạ Hà, nhớ lại từng hồi ức ấm áp của trước kia, trong con ngươi không khỏi hiện lên khổ sở và tự trách, y cứ nhìn như vậy một hồi, cuối cùng ngủ thiếp đi ở bên giường cậu từ hồi nào không hay. Kể từ khi Tạ Hà bị tai nạn, Hàn Văn Khiêm không có nổi một giấc ngủ trọn vẹn nào, một lần bận liền bận đến mấy đêm liên tục, mãi đến khi thân thể không thể chịu được nữa mới miễn cưỡng nhắm mắt ngủ một chút, trong một thời gian ngắn, từ một người đàn ông mạnh mẽ kiên cường đã biến thành một người u ám sa sút không còn chút tinh thần nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT