Tạ Hà vẫn đến trường như thường lệ, bởi vì không muốn để ông Hàn và bà Hàn phát hiện ra sự khác thường của mình, Tạ Hà nói với họ rằng mình ở lại kí túc xá trường, nhưng thật ra mỗi tối đều sẽ về nhà riêng của Hàn Văn Khiêm, mỗi ngày Hàn Văn Khiêm sẽ đến trường đón cậu, còn nếu như bận quá, cũng sẽ để thư ký đi đón thay.
Tuy trước đây hai anh em luôn hòa thuận, nhưng thời gian chung đụng của cả hai cũng không tính là nhiều, bây giờ trừ thời gian ở trường ra, toàn bộ thời gian còn lại của Tạ Hà đều dành cho Hàn Văn Khiêm, bởi vì đến công ty nhiều lần, hầu hết tất cả nhân viên trong công ty đều biết tới cậu, biết cậu chính là em trai bảo bối của sếp Hàn, chỉ có điều thân thể của cậu không được khỏe mạnh cho lắm, luôn mang trên người một bộ dáng ốm yếu, nhưng vì tính cách của cậu khiêm tốn lại ngoan ngoãn, tất cả mọi người đều rất yêu mến cậu.
Còn Tạ Hà thì chẳng muốn đến công ty của Hàn Văn Khiêm một chút nào, nơi đây chỉ mang đến cho cậu những hồi ức sỉ nhục, nhưng làm cậu vui mừng chính là… Hàn Văn Khiêm cũng không tính làm cậu lúng túng ở trước mặt người khác, trừ vị thư ký biết đôi chút chuyện giữa hai người họ ra, thì những người còn lại căn bản không biết gì về mối quan hệ thật sự của bọn họ.
Tạ Hà cũng dần không suy nhiều nữa, cậu chỉ muốn mau chóng kết thúc những ngày tháng tăm tối này đi thôi, nhưng theo thời gian trôi qua thì các di chứng cũng lần lượt xuất hiện, thường xuyên chóng mắt mắc ói nửa đêm không thể nào chợp mắt được, thân thể cũng không còn sức lực, cơ bắp thì đau nhức, mà cho dù có khổ cực đến cỡ nào đi nữa, cậu vẫn luôn kiên trì, chưa từng buông tha một giây nào.
Buổi tối Hàn Văn Khiêm ôm Tạ Hà, cởi trói buộc trên người của cậu ra, vừa mới lên cơn xong khiến Tạ Hà nhìn qua thật thê thảm, hai mắt mông lung nửa khép hờ, mệt mỏi nằm trong lồng ngực của y không nhúc nhích… Hàn Văn Khiêm nhẹ nhàng vuốt ve sống lưng của thanh niên, đã gầy đi rất nhiều… Tuy thanh niên trước giờ cũng đã gầy, nhưng lại chưa gầy đến mức độ như bây giờ, lúc sờ vào đều cảm thấy hơi cứng tay, khiến người khác đều cảm thấy đau lòng.
Khoảng thời gian này, mỗi một tia giãy dụa của Tạ Hà đều rơi vào mắt của Hàn Văn Khiêm… Tính từ lúc y sống lại đến giờ cũng đã lâu lắm rồi, cho rằng đã thay đổi rất nhiều chuyện, nhưng có một chuyện lại chưa từng thay đổi, đó chính là thanh niên vẫn hiền lành và tốt đẹp đúng như trong trí nhớ của y… Cho dù bị đối xử như thế nào cũng sẽ không trở nên đáng ghét, giống như y đang trả thù một người không nên trả thù, trả thù một người vô tội.
Lần đầu tiên Hàn Văn Khiêm sinh ra cảm xúc hối hận, y đột nhiên cảm thấy… Có lẽ y không nên mặc kệ Chu Việt Bân dùng những thủ đoạn kia để đối phó Tạ Hà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT