Tạ Hà mông lung nhìn Hàn Văn Khiêm, hai tay tóm chặt lấy cánh tay của Hàn Văn Khiêm, run giọng nói: “Anh hai ơi…”
Hàn Văn Khiêm cụp mắt nhìn chằm chằm hai tay của Tạ Hà, đó là một đôi bàn tay rất đẹp, ngón tay thon dài khớp xương cân xứng, móng tay bóng loáng lộng lẫy như ngọc châu, giờ phút này nó đang nắm chặt lấy tay y, dùng sức đến mức đầu ngón tay cũng trắng bệch. Trong mắt Hàn Văn Khiêm càng lúc càng tối đi, bất chợt bắt lấy một tay của Tạ Hà kéo cậu lên sô pha, nhẹ nhàng hôn lên những ngón tay xinh đẹp sắc xảo kia.
Cả người Tạ Hà đều không còn sức lực, căn bản không thể phản kháng lại Hàn Văn Khiêm, cậu khó chịu đến mất hết lý trí, thậm chí không biết bản thân đang làm gì…
“Cứu em với anh ơi, em muốn chết…” Tạ Hà ngẩng cổ lên, thở hổn hển, liều mạng nắm lấy Hàn Văn Khiêm.
Hàn Văn Khiêm nở nụ cười, cúi đầu hôn lên hàng mi của Tạ Hà, bên môi cũng lộ ra nụ cười nhạt: “Đừng sợ, anh sẽ không để em chết đâu.”
Bởi vì trực tiếp giết chết cậu, đó là quá có lợi cho cậu rồi.
Tầm mắt Hàn Văn Khiêm dừng lại ở trên cần cổ và xương quai xanh bị lộ ra của Tạ Hà, trên làn da trắng nhẵn nhụi như ngọc ấy vẫn còn lưu lại những dấu vết sau hoan ái, đó là do y lưu lại… Y không khỏi nhớ lại bộ dáng gào khóc của người này khi nằm dưới thân y, trong mắt liền xuất hiện dục vọng một lần nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT