Sáng hôm sau Tạ Hà thức dậy, liền nhìn thấy Hàn Văn Khiêm đang ngồi ở trên ghế sô pha trong phòng khách, cậu theo thói quen ngồi xuống bên cạnh y, lộ ra nụ cười mỉm: “Anh hai, hôm nay anh có bận gì không?”
Ánh mắt Hàn Văn Khiêm hơi tối đi, chỉ cần nhìn thấy Tạ Hà, y sẽ không ngừng nhớ đến hình ảnh cậu và Tần Diệp lên giường với nhau, còn có vẻ mặt vô tình cười nhạo y kia nữa… Hàn Văn Khiêm phải kìm nén lắm mới có thể khiến mình không lộ ra bất thường, nhàn nhạt nói: “Có chuyện gì không?”
Tạ Hà cười nói: “Cũng không có gì, em chỉ hỏi vậy thôi.”
Hàn Văn Khiêm tính nói bận, không có thời gian, nhưng vừa nhìn thấy gò má thanh tú của Tạ Hà, trong lòng có hơi động, nói: “Anh có hẹn với đám bạn, em có muốn đi chung không?”
Tạ Hà có hơi bất ngờ nhìn y: “Em đi chung có sao không?”
Hầu như trước kia Hàn Văn Khiêm không bao giờ mang Lâm Hân đi gặp bạn của mình, cũng không phải y xem thường Lâm Hân, mà là xuất phát từ việc bảo vệ cậu ấy, vả lại cũng không muốn để Lâm Hân nhìn thấy những thứ không tốt đẹp.
Bởi vì những người kia không giống y, họ sẽ không đối đãi tốt với Lâm Hân, họ chưa bao giờ xem Lâm Hân cùng đẳng cấp với bọn họ… Nếu không phải có Hàn Văn Khiêm che chở, ở trong mắt của những người kia, Lâm Hân chẳng qua chỉ là một món đồ chơi không hơn không kém mà thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play