Từ khoảnh khắc mà Tạ Hà cắn nát viên châu kia, Tát Tu đã nhận ra có chỗ không thích hợp, lần đầu tiên trong đời y cảm nhận được nguy cơ tử vong đang đến gần đến vậy!
Tát Tu bình tĩnh nhìn thẳng vào đôi mắt màu ngọc bích của Tạ Hà, trong phút chốc y liền quyết đoán mở miệng ra, thuận theo đôi môi của Tạ Hà nuốt xuống viên thánh khí kia, sau đó lập tức đẩy Tạ Hà ra thật xa!
Thánh khí của thần lập tức bạo phát ở bên trong cơ thể của Tát Tu, nguồn năng lượng điên cuồng kia như muốn thiêu rụi cơ thể y, Tát Tu cắn chặt hàm răng, dùng hết khả năng biến bản thân mình thành một tấm bình phong, cố gắng đè ép nguồn năng lượng đang không ngừng bùng nổ ở bên trong thân thể xuống! Không thể để nó thoát ra ngoài được… Một chút cũng không thể, Tạ Hà vẫn còn đang ở gần nơi này, cậu ấy sẽ chết… Cho nên y nhất định phải áp chế nó lại!
Tát Tu khụy một chân xuống, bởi vì quá đau đớn mà gương mặt cũng vặn vẹo, nhiệt độ cơ thể không ngừng tăng lên, toàn thân giống như một cái lò nung đang cháy hừng hực.
Tạ Hà ngồi sụp xuống đất, cho dù Tát Tu đã kịp nuốt viên châu bị cắn nát kia, nhưng năng lượng quang minh còn sót lại cũng đủ để lấy mạng của cậu rồi, Tạ Hà cảm thấy nguồn năng lượng còn trong miệng cậu đang không ngừng hủy diệt cơ thể cậu, hết sức đau đớn. Nhưng giờ phút này, bất cứ đau đớn nào cũng không thể sánh được với khiếp sợ ở trong lòng cậu… Bởi vì cậu nhận ra, là Tát Tu chủ động nuốt viên châu kia.
Tạ Hà kinh ngạc nhìn Tát Tu… Tại sao…
Y vừa mới bị thương, còn vì bảo vệ cậu mà nuốt Thánh khí Quang minh vào người, chẳng lẽ y không biết làm vậy… Sẽ chết sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play