Diệp Cẩm Châu dừng động tác lại, hồi lâu, chậm rãi buông tay ra đứng lên.
Y bình tĩnh nhìn người đàn ông nằm trên sàn nhà, móng tay gần như đâm thủng lòng bàn tay, y vũ nhục anh, hại anh như vậy, cho nên có bị chán ghét, cũng là chuyện dĩ nhiên…
Chỉ là khi nhìn thấy căm hận trong mắt của Tạ Hà, cùng với câu nói không nhiệt độ kia, lồng ngực tựa như bị khoét mất một lỗ, giá rét liền tràn vào bên trong, làm cả người y đều đông cứng lại.
Đây vốn là người yêu y nhất, nhưng giờ… Chỉ cảm thấy y buồn nôn.
Tạ Hà được giải thoát, lập tức đứng lên mặc quần áo lại tử tế, tay anh run run, rất muốn mặc kệ mọi thứ mà đạp lên mặt tên khốn này, nhưng cuối cùng cũng không có làm vậy… Đã tới nước này cần gì phải tự làm mình mất mặt nữa, thật giống như anh yêu người này yêu đến mất lý trí, như một oán phụ bị điên vậy.
Mặc dù anh vẫn còn yêu người này, cũng cần thời gian để quên người này… Nhưng hiện tại anh vẫn có thể làm như không cần người này.
Anh có thể dùng vỏ ngoài cứng rắn để ngụy trang cho bản thân một lần nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play