Cái lạnh thấu xương khuếch tán ra khắp toàn thân, khiến huyết dịch trong người hắn như muốn đông cứng lại… Cả người đều lạnh lẽo, nhưng đau đớn ấy vẫn không thể sánh bằng với nỗi khiếp sợ ở trong lòng của hắn, thân thể Tạ Hà run lên, thậm chí còn quên mất phản kháng.
Mặc Thương ôm Tạ Hà, hôn một cái lên môi hắn, phát ra tiếng cười trêu tức, “Sao vậy sư phụ, ta làm ngươi rất sướng à? Rên cũng lớn như vậy…”
Y vừa nói vừa cởi dải lụa bịt mắt xuống.
Dải lủa đỏ tươi rơi trên mặt đất, trước mắt Tạ Hà liền rõ ràng, lông mi của hắn khẽ rung, quay đầu lại, bình tĩnh nhìn nam nhân ở đằng sau, trên môi không còn chút máu: “Là ngươi… Không thể…”
Mặc Thương cười nhẹ, kéo hai tay của Tạ Hà lên khóa lại, sau đó treo hắn lên. Lúc này Tạ Hà mới phát hiện trên cổ tay cổ chân của mình đã không còn là huyền thiết mà hắn tự chế tạo nữa, đây là một sợi xích bạc, bên trên còn điêu khắc rất nhiều hoa văn trận pháp phức tạp, dây xích quấn quanh cổ tay hắn, thoạt nhìn chỉ được vẻ bề ngoài, nhưng lại khiến cho sắc mặt của Tạ Hà thay đổi…
“Sư phụ, có thích lễ vật mà ta chuẩn bị cho ngươi không?”Mặc Thương cười nói: “Đây là Yên Ngân quý giá, có thể khắc chế được linh lực của tu sĩ, có phải bây giờ ngươi chẳng thể sử dụng được một chút linh lực nào hay không?”
Y thỏa mãn nhìn Tạ Hà… Trên thân thể của nam nhân này tràn ngập dấu vết y lưu lại, bất lực như một món đồ hiến tế bị treo ở trước mặt y, máu tươi còn thuận theo bắp đùi chảy xuống…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play