Lăng Kỳ Yến vốn tưởng rằng, Ôn Doanh nói biết một chút tức là chỉ biết một chút thật.
Ngay khi hắn lên trận, chưa đến nửa khắc đã thúc ngựa tới giữa đám con cháu nhà quan, vừa ung dung vừa bình tĩnh cầm gậy đánh bóng, đánh trúng quả đầu tiên bằng một tư thế đẹp đẽ, suôn sẻ vượt lên đầu. Ngoài sân vang lên tiếng hoan hô, lúc này Lăng Kỳ Yến mới nhận ra, mình đã xem thường tên nhóc ấy thế nào.
Lăng Kỳ Yến đầy hưng phấn, y nốc một chén rượu lớn vào bụng, mặt mày đỏ bừng vì phấn khích.
Tú tài nghèo Ôn Doanh bộc lộ hết tài năng trước đám con ông cháu cha ở đây, nên hắn lập tức trở thành tâm điểm của mọi người. Hắn không chỉ đánh bóng vừa nhanh vừa chuẩn, mà còn là người có dáng vẻ đẹp đẽ hiếm người có được, khiến tất cả trầm trồ.
Ánh mắt mấy cô nương của các phủ đều bị hấp dẫn, bọn họ nháo nhào nghe ngóng xem vị công tử thanh tú bỗng nhiên xuất hiện này ở quý phủ nào, sao trước đây chưa từng nhìn thấy gương mặt xa lạ kia.
Quận chúa Tích Hoa ngồi bên cạnh Trưởng Công chúa mở to hai mắt nhìn chằm chằm bóng dáng tuấn lãng kia, hai gò má dần ửng đỏ.
Lăng Kỳ Ngụ lạnh mặt nhấp một hớp rượu, nhàn nhạt nhắc nhở nàng: “Quận chúa, hắn cũng chỉ là tên học trò nghèo trong Quốc Tử Giám mà thôi, còn là môn khách trong phủ của đại ca nữa.”
Quận chúa Tích Hoa nghe vậy, thoáng thất vọng cắn môi.
Trưởng Công chúa nhíu mày nhìn vẻ mặt con gái nhà mình, nhẹ nhàng vỗ lên tay nàng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT