Lục Nùng tránh tầm mắt của Bùi Tranh, cầm cánh tay của Bùi Tịch An, ý tứ rất rõ ràng, có Bùi Tịch An nha, chồng đáng tin hơn con trai.
"Tranh à, con cứ yên tâm đi đi, tưới hoa chăm sóc em gái đều đã có cha của con, còn về nơi trút giận, con suy nghĩ chút đi, con không có ở nhà ai dám chọc dì tức giận chứ?"
Lục Nùng nói xong vô tội nhìn Bùi Tranh, cô cũng không nói dối, không có Bùi Tranh, trong nhà cô nói một sẽ không có ai nói hai, Bùi Tịch An dung túng cô, mẹ Ngô cương chiều cô, Tiểu Hoài và Tiểu Hạ là con của cô, thích mẹ nhất rồi.
Bùi Tranh: "..."
Được! Bùi Tranh khẽ cắn răng, hít sâu một hơi chuyển đến Bùi Tịch An, bỏ đi.
Một giây tiếp theo Bùi Tranh trực tiếp buông thả, ngồi xổm xuống ôm lấy Tiểu Hoài khóc thất thanh: "Em hai à, anh trai phải đi rồi, sau này không biết lúc nào anh em ta mới có thể gặp được nhau, em nhất định không thể quên anh cả đó có biết không? Sau này anh cả không thể chơi bóng với em, tự em phải luyện tập nhiều một chút, anh cả sẽ...”
Bùi Tranh dừng động tác nức nở, ngẩng đầu hỏi: "Đúng rồi cha, cha muốn đưa con đến chỗ nông thôn xa xôi hẻo lánh nào vậy?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT