Ta Yêu Đương Với Kiếm Linh

Chương 5


2 tháng

trướctiếp

Mang theo tiếc nuối rời khỏi Mộ Kiếm, vừa ra ngoài thì lại gặp ngay người ta không muốn thấy nhất - Văn Phú!

Nam chính của truyện, người đáng lẽ một tháng trước đã đâm xuyên cổ họng ta! 

Văn Phú đứng thẳng người, ánh mắt lạnh lùng lướt qua ta và kiếm Thần Vân.

“Thần Vân, lại đây.”

Vì bị ràng buộc bởi huyết khế, kiếm Thần Vân không thể có hành vi chống đối rõ ràng với Văn Phú.

Trước khi đi, kiếm Thần Vân chào ta: “Lăng Ca, ngày mai ta sẽ lại đón nàng tan học, sau đó tìm chỗ đi dạo, tối nay ta sẽ dùng phù liên lạc với nàng.”

Khi hắn nói ra những lời này, sắc mặt Văn Phú không được tốt lắm.

Nghe nói gần đây vì kiếm Thần Vân mải mê yêu đương, thường xuyên biến mất, không biết chạy đi đâu, khiến thời gian tu luyện hàng ngày của Văn Phú không nhiều bằng ngày trước.

Quá đáng hơn là, có lần Văn Phú đang luận bàn với trưởng lão.

Kiếm Thần Vân trên tay bỗng nhiên kêu lên một tiếng, vô cùng lo lắng tự rời khỏi tay, vút một cái biến mất ở chân trời.

Hắn hốt hoảng bay đi: “Không xong rồi, không xong rồi, Lăng Ca sắp tan học, mình sẽ không kịp mất!”

Những người còn lại đều mặt mày ngơ ngác.

Sắc mặt Văn Phú ngày một trầm xuống. 

Giờ phút này, thấy chúng ta một người một kiếm luyến lưu không rời mà chào tạm biệt… 

Văn Phú nắm chặt chuôi kiếm, xoay thân kiếm, đưa Thần Vân ra sau lưng, nghiêm túc nói với ta: “Lăng Ca, chuyện giữa ngươi và Thần Vân thực sự không phải xuất phát từ tâm tư kia của ngươi sao?”

Ta bị hỏi đến sửng sốt: “Tâm tư gì cơ?”

Văn Phú nhìn thẳng vào mắt ta, dường như hiểu hết suy nghĩ trong lòng ta.

“Ngươi thân thiết với Thần Vân như vậy, chẳng lẽ là để đạt được mục đích khác; hay là nói, một tháng trước, lời ngươi định nói, có thật là thích Thần Vân không?”

Ồ, ra vậy, hóa ra Văn Phú đã sớm biết Lăng Ca nguyên bản thích hắn!

Thấy ta im lặng, Văn Phú cười lạnh nói: “Chuyện giữa ngươi và kiếm Thần Vân thật sự quá hoang đường, gần đây cả tông môn đều đang bàn tán, chẳng lẽ ngươi không cảm nhận được hay sao?” 

Hắn bỗng nhiên nhảy lên, ném lại một câu: “Chuyện giữa ngươi và Thần Vân, cứ thế từ bỏ đi!”

Ta nhìn Văn Phú đi xa, vừa muốn đuổi theo, nhưng bước chân lại chần chừ. Những lời vừa rồi, chắc chắn Thần Vân đã nghe thấy hết rồi?

Với sự thông minh của hắn, tất nhiên có thể hiểu được hàm ý trong đó. Vậy hẳn hắn đã biết, Lăng Ca nguyên bản thích Văn Phú.

Có thể Thần Vân sẽ nghĩ rằng... Bản thân trở thành công cụ để ta tiếp cận đại sư huynh Văn Phú.

Tính tình hắn thuần khiết, dễ suy nghĩ lung tung, vừa rồi hắn chẳng nói câu nào, chắc chắn là đã nghĩ theo hướng đó rồi.

Tuy lúc trước ta tỏ tình với kiếm Thần Vân là xuất phát từ mục đích bảo toàn tính mạng.

Nhưng gần một tháng ở bên nhau, ta đã sớm bị tính cách hắn làm cho rung động, còn nghĩ cứ tiếp tục yêu đương với hắn cũng không tệ.

Hu hu ~

Vừa mới động lòng, bạn trai lại bay mất.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp