Cố Uyên Đình thở phào nhẹ nhõm, nhưng ngay sau đó lại căng thẳng, không dám yên tâm sớm: "Chúng ta về nhà trước, em phải cẩn thận nghỉ ngơi."
Hắn nói rồi lại muốn ôm lấy Tô Ý Nhiên, cậu ngượng ngùng tự mình xuống giường trị liệu: "Tự m i đượ (tự em đi được)."
Tô Ý Nhiên: "..." Thôi không nói.
Cố Uyên Đình nghe hiểu cậu, thế nhưng không nghe theo ý cậu. Hắn khoác chăn nhung vắt trên ghế cho cậu, gói cậu lại chỉ lộ khuôn mặt nhỏ ra, sửa cổ áo ngoài chăn, cúi đầu hôn trán cậu: "Nghe lời, Nhiên Nhiên."
Cố Uyên Đình vẫn cứ ôm ngang cậu lên, cho cậu cẩn thận vùi trong ngực của mình rồi mới đi ra ngoài.
Hiện tại ngoại trừ dược hiệu thuốc tê chưa hết, đầu cậu không đau, mặt cũng không đau, răng cũng không đau, người thả lỏng, chạy hai vòng cũng không có vấn đề gì.
Thế nhưng cậu biết hôm nay mình dọa anh Đình sợ, chột dạ hổ thẹn không tranh cãi với hắn, ngoan ngoãn cho hắn ôm, khuôn mặt nhỏ biết điều kề sát ở ngực anh Đình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT