Đã hơn bốn giờ chiều, mưa nhỏ bên ngoài vẫn đang tí tách rơi. Hai, ba người khách còn sót lại trong cửa hàng lục tục rời đi. Tô Ý Nhiên đi đến bên cạnh Cố Uyên Đình, nhìn tượng gỗ hắn làm: "Thế nào rồi anh?"
Cố Uyên Đình cứng đờ ra: "... Vẫn chưa làm xong."
Tô Ý Nhiên thấy hắn cầm dao khắc khoa tay múa chân qua lại trên gỗ, có vẻ định khắc phần cuối cùng theo đánh dấu: "Điêu khắc khó thật đấy, em làm được một nửa đã cứng nhắc lắm rồi. Em cảm thấy không phải liếc mắt một cái là làm được."
Điêu khắc đẹp phải mượt, mượt mà không phản quang, đạt đến hiệu quả phẳng mịn.
Cố Uyên Đình thuộc nằm lòng những lý luận này, hắn gật đầu: "Điêu khắc cần khắc theo nhiều chiều khác nhau mới có thể làm cho các chỗ khác nhau tương thông."
Tô Ý Nhiên thấy anh Đình hiểu như thế, nói đến độ mạch lạc rõ ràng, yên tâm, lần trước lúc làm hai người không hiểu gì, thuần túy chỉ cúi đầu làm.
Cậu thấy trên bàn có bát chè xoài trân châu vừa nãy kia. Anh Đình rất nghe lời, chỉ ăn hơn nửa bát, cậu bưng chè trân châu ăn non nửa bát còn lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT