Tô Ý Nhiên cảm nhận được cái ôm ấm áp của anh Đình, giống như bị đánh tan phòng tuyến tâm lý, nước mắt nỗ lực ngăn lại trong nháy mắt tràn ra, làm ướt lông mi cậu và một mảng nhỏ áo khoác của Cố Uyên Đình.
Cậu bắt đầu nhỏ giọng nghẹn ngào, nước mắt không ngừng chảy ra, người cũng khẽ run.
Cố Uyên Đình ôm Tô Ý Nhiên đang khóc run rẩy trong lòng, đại não trống rỗng, tay chân luống cuống.
Hắn cứng đờ ôm cậu, vụng về vỗ dỗ cậu: "Nào... Nào..."
Tô Ý Nhiên không được dỗ thì thôi, vừa được dỗ trái lại càng khóc càng đau lòng. Tim Cố Uyên Đình cũng bị cậu khóc nát, hắn chỉ có thể ôm cậu, một lần lại một lần vuốt ve cậu, xoa từ đầu đến lưng cậu, luống cuống dỗ dành: "Được rồi... Ngoan... Nhiên Nhiên... Không khóc... được rồi..."
Tô Ý Nhiên khóc mệt, cuối cùng vùi người vào lòng Cố Uyên Đình, nhỏ giọng thút thít.
Cố Uyên Đình ôm Tô Ý Nhiên dỗ thêm một lúc, thấy cậu dần bình tĩnh lại, đại não trống rỗng mới vận động lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT