Các nhà máy khác kéo đến nhà máy may hỏi thăm việc xây dựng nhà ở cho công nhân.
Ở huyện Nam Bình, quy mô nhà máy may không lớn, nguồn thu chủ yếu của huyện là nhà máy sản xuất bông vải. Sản phẩm bông vải của nhà máy này được bán khắp cả nước, có gần một nghìn công nhân. Nhưng ngay cả họ cũng không thể một lần xây nhiều nhà như vậy. Ví dụ như nếu nhà máy họ có một nghìn người thì xây được tầm một trăm căn nhà đã là khá lắm rồi. Đằng này một nhà máy may tổng cộng chỉ hơn ba trăm công nhân đã xây dựng một lúc tám mươi căn nhà, chưa kể nghe nói họ vẫn đang xin cấp đất để xây tiếp. Các nhà máy khác không thể ngồi yên được nữa, vội vàng kéo đến tìm hiểu xem chuyện là thế nào. Họ chỉ nghe nói công nhân bỏ tiền nhưng không ai biết tình hình ra sao, ngay cả công nhân cũng không biết.
Giám đốc Chu cũng đã răn đe ban lãnh đạo, ai ra ngoài nhiều lời gây hiểu lầm, ảnh hưởng đến nhà máy khiến công nhân không thể xây nhà thì sẽ thành kẻ có tội.
Vì vậy các lãnh đạo khác của nhà máy may không dám lên tiếng về việc này, chỉ khuyên nên gặp giám đốc Chu vì tất cả tài liệu đều trong tay ông ta.
Thế là những người này lại kéo đến văn phòng của giám đốc Chu.
Giám đốc Chu cũng không nóng vội, cười giải thích: “Việc bọn tôi xây nhà chỉ là đúng lúc, tình cờ có cơ hội mà thôi. Dù sao bọn tôi cũng chẳng so được với các vị, nhà máy không có nhiều kinh phí. Còn các vị thì khác, ai cũng rủng rỉnh tiền mà.”
Phó giám đốc nhà máy bông đốp lại: “Lão Chu, nhà máy bông của bọn tôi đúng là chỉ có chút tiền chẳng xây dựng được bao nhiêu. Thế nên tôi mới đến đây để học hỏi đó.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT