Tô Mạn tiếp đón những người đến phỏng vấn rất ân cần, mời họ uống trà ăn hạt dưa.
Đến khi thấy họ không còn hồi hộp nữa, Tô Mạn mời chủ nhiệm Hách đứng ra phát biểu vài lời. Chủ nhiệm Hách cũng biết rằng bí thư Trình đã giao chuyện này cho Tô Mạn, thật ra việc đào tạo này không thuộc trách nhiệm của Hội Liên hiệp Phụ nữ nên không đến lượt cô ấy đứng ra với tư cách là chủ nhiệm Hội Liên hiệp Phụ nữ, thế nên cô ấy để Tô Mạn tự phát biểu.
Tô Mạn cũng không từ chối, thuận thế tiến lên bục giảng, cười nói: “Trước tiên, tôi xin cảm ơn tất cả các bạn đã ủng hộ công việc của chúng tôi. Hơn nữa, tôi muốn cảm ơn vì các bạn đã có lòng. Tôi biết trước giờ những người lành nghề ít ai thích truyền tay nghề của mình cho người khác. Vì vậy, trước tiên tôi phải hỏi mọi người, các bạn có thật sự sẵn lòng truyền lại tay nghề của mình cho người khác không?”
Mọi người đều lo lắng nhìn cô gật đầu. Lúc này còn lo tới tay nghề gì nữa, chỉ cần có thêm thứ gì bỏ bụng là được, dù sao đó cũng chẳng phải tay nghề gia truyền gì.
Một bà cụ giơ tay hỏi: “Có trợ cấp thật à?”
Chủ nhiệm Hách đáp: “Tất nhiên là có, nhưng trợ cấp cũng không đồng đều. Chúng tôi muốn xem việc dạy học thế nào, nếu dạy không nghiêm túc thì chúng tôi sẽ trợ cấp tương ứng”.
Các xã viên ngồi dưới nghe vậy thì hiểu rằng phải dạy nghiêm túc, nếu giấu nghề thì trợ cấp sẽ ít đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play