Tô Mạn chưa bao giờ thích cãi nhau với người khác.
Tranh cãi chỉ khiến tâm trạng xáo trộn, chứng tỏ mình đang tức giận. Nhưng cô đâu thèm để tâm đến những người này thì sao phải tức giận, nói gì đến cãi vã với hạng người như vậy.
Khi xảy ra mâu thuẫn ở nơi làm việc, cô thích giảng đạo lý với họ hơn, hoặc dùng thực lực trâu bò của mình để giẫm đạp đối thủ.
Hơn nữa, trong mắt cô Vương Phương chỉ mới ngoài hai mươi. Mấy con nhóc tuổi teen như Vương Phương trong mắt cô chỉ là đám trẻ trâu, chẳng đáng để cô tranh cãi.
Vương Phương bị Tô Mạn nói đến á khẩu. Suy cho cùng thì trong chuyện này đúng là cô ta cũng vô cớ sinh sự, nói gì đến tranh cãi với Tô Mạn.
Nhưng không hiểu sao thấy Tô Mạn tỏ ra điềm nhiên không thèm giảng đạo lý thì cô ta lại càng tức giận, uất ức không sao thở nổi.
Cô ta nghẹn họng một lúc không nói nên lời, chẳng thèm ư hử gì mà quay lưng bỏ đi luôn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play