Mức lương của Tô Mạn được coi là thấp nhất trong số cán bộ xã nhưng cũng chênh lệch rất nhiều so với đãi ngộ cô nhận được khi làm công việc đồng áng ở đại đội. Lương của cô được mười tám nhân dân tệ. Ngoài ra, còn có thêm vé công nghiệp, vé vải năm thước, vé đường hai mươi lạng và các vé linh tinh khác. Vì nấu nướng ở căng tin nên không được phát phiếu thực phẩm hay phiếu dầu.
Mặc dù Tô Mạn không nghĩ nhiều về những thứ này nhưng chúng đều là tài sản. Từ giờ trở đi, cô có thể cải thiện chất lượng cuộc sống của mình một cách công khai.
Sau khi nhận lương, Tô Mạn cầm tiền và đi đến nơi mua bán của xã với nụ cười trên môi.
Ngưu Đại Hỉ, nhân viên bán hàng của tiếp thị và cung ứng, là cháu trai của dì Ngưu.
Dù chỉ là nhân viên bán hàng trong một hợp tác xã mua bán nhưng để có được vị trí này không hề dễ dàng. Đây là một trong tám cán bộ cấp cao của xã, có khá nhiều người phải vây quanh anh ta đấy.
Sau khi Tô Mạn đến xã, cô đã liên lạc với anh ta nhiều lần. Vì mối quan hệ của dì Ngưu và chức vụ cán bộ xã hiện tại của Tô Mạn, hai người ngày càng quen với nhau.
Tô Mạn vừa bước vào hợp tác xã mua bán thì đã thấy Ngưu Đại Hỉ đang bận tiếp người mua. Dù sao cũng vừa mới được nhận lương nên có rất nhiều người đến mua đồ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play