Sau khi nhà máy nội thất tỉnh bắt chước quảng cáo đã phần nào cải thiện được hình ảnh, ít nhất thì không còn lạc hậu như trước.
Giám đốc Tôn cảm thấy khá xấu hổ vì bắt chước người khác.
Ông ta quyết định phải đôn đốc cấp dưới ra sức nâng cao hiệu quả nhà máy, không thể cứ theo đuôi nhà máy nội thất Nam Bình, nghĩ thôi cũng xấu hổ.
Nhưng nhà máy nội thất tỉnh lại không giỏi mặt này, trước giờ chưa bao giờ tuyên truyền quảng cáo vì họ thấy không cần. Họ chỉ cần vận hành nhà máy bình thường là được, dù sao đồ nội thất bán rất chạy, đủ nuôi công nhân nên mỗi ngày chỉ cần hoàn thành sản lượng đúng thời hạn là được.
Giờ họ bị Nam Bình qua mặt, không nghĩ ra được biện pháp nào hay.
“Hay là chúng ta cứ để mắt đến Nam Bình, bọn họ làm gì thì chúng ta cứ bắt chước?”
"Không biết xấu hổ à." Giám đốc Tôn mắng, sau đó ông ta tự nghĩ cách: "Ngày mùng một tháng năm sắp đến rồi, tranh thủ ngày này để đánh bóng tên tuổi của chúng ta, nhờ báo chí quảng bá      danh tiếng nhà máy, đồng thời hợp tác với cửa hàng bách hóa quảng cáo bán hàng ưu đãi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play