Tô Mạn khá kiên nhẫn với người mình thích, thấy Thôi Hướng Bắc đã lặn lội đường xa đến đây thì không thể để anh thất vọng mà về, thế nào cũng phải khiến anh vui vẻ tự nguyện rời đi. Ai bảo đến giờ này anh vẫn dành tình cảm cho cô?
Vì thế cô mỉm cười đi tới, đón lấy hành lý rồi nắm tay anh: "Anh quay lại khi nào vậy? Sao không đến sớm hơn?"
Sau khi Thôi Hướng Bắc về tỉnh thì đã muốn gặp Tô Mạn, mấy ngày đầu lo Tô Mạn phải ăn Tết với gia đình nên không làm phiền. Mấy ngày nay anh cũng không ghé chơi nhà họ Cố mà chỉ loanh quanh ở ký túc xá, yên lặng suy nghĩ về tương lai. Anh đã suy nghĩ rất nhiều, càng nghĩ càng buồn bực. Dù anh đã quyết định nhưng vẫn muốn trò chuyện với Tô Mạn.
Anh tính ngày rồi mới đến đây, định đợi ở đây nếu Tô Mạn chưa tới nhà máy. Anh chỉ muốn nhìn thấy cô.
Mãi đến khi nhìn thấy Tô Mạn trái tim nặng trĩu của anh mới nhẹ hẳn đi.
"Sợ em không có ở đây."
Tô Mạn nghĩ thầm nếu đến sớm mấy ngày thì đúng là không gặp được cô rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT