Vì lương tâm cắn rứt nên hai giám đốc nhà máy không còn cảm thấy Tô Mạn đòi hỏi quá nhiều nữa. Chuyện mình không làm được mà lại làm khó Tô Mạn đúng là khó coi. Quan trọng là người ta đã nói phải cân nhắc ý kiến ​​​​của mọi người trong nhà máy.
Tất nhiên chuyện này chỉ nghĩ trong lòng, ngoài mặt phải nói sao cho êm tai.
Giám đốc Chu cười giả lả: "Hahahaha, Tiểu Tô, cô nói vậy cũng hơi quá lời. Tất nhiên bọn tôi sẽ tìm cô rồi. Ba nhà máy chúng ta có tình hữu nghị bền chặt mà, đúng không?"
Giám đốc Cao gật đầu cho qua chuyện.
Tô Mạn nói: "Vậy chuyện này hai người định thế nào, phương thức hợp tác ra sao?"
Giám đốc Chu nói: “Theo tôi tốt hơn hết là bên cô cấp đất, tôi và lão Cao sẽ bỏ tiền. Lão Cao, ông thấy sao?” Số tiền bỏ ra chỉ trong nhất thời nhưng có thể đem lại lợi ích lâu dài. Chẳng phải tương lai nhà máy may cũng cần nơi trữ hàng sao?
Giám đốc Cao tất nhiên cũng nghĩ vậy: “Tôi đồng ý.” Dù sao đến lúc đó nhà máy của ông ta sẽ cấp gạch ra, không cần bỏ đồng nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play