Chuyện Tô Tam Trụ đi thành phố học nghề chẳng còn lạ lẫm gì ở Đại Kiều Loan nữa. Từ hồi anh ta đăng ký thi tuyển, mọi người đã biết cả rồi. Giờ nghe tin anh ta đỗ, người ta cũng tới chúc mừng đôi câu.
Nhìn vợ chồng ông bà Lý Xuân Hoa phấn khởi, các cụ trong đội ai cũng ghen tị. Họ bảo nhà ông Tô đúng là ngày càng khấm khá. Trước còn có mỗi Tô Tam Trụ làm ruộng, giờ anh ta cũng lên thành phố rồi. Con trai con dâu đều có lương, con gái lại càng giỏi giang khiến người ta đỏ mắt.
Mà nói Tô Tam Trụ sao dám đi học nghề tận thành phố, chẳng phải vì nhà anh ta điều kiện tốt, không phải lo cơm áo gạo tiền hay sao?
Đổi lại người khác, đi được chắc?
Ai mà chẳng muốn lên thành phố, đám thanh niên mười mấy tuổi ở đội ai cũng mong được như thế. Nhưng họ phải nghĩ đến thực tế. Đứa thì có ý định mà không có nghề, đứa có nghề thì lại không cam lòng đi làm thợ học việc. Họ đâu có đứa em gái làm ở xưởng, nhỡ đâu học dăm ba năm không qua được kỳ thi, bị xưởng trả về thì còn lấy vợ kiểu gì?
Có người còn nghĩ cay nghiệt, bảo Tô Tam Trụ đi học nghề chưa chắc đã tốt.
Với tay nghề của anh ta, ở đội đã có thể làm thầy rồi. Xưởng mộc bên hợp tác xã mới có hai chục thợ, việc nhiều quá phải chia bớt về các đội. Đại Kiều Loan đi trước các đội khác, nhiều người có nghề cũng kiếm được kha khá.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT