Lúc này, Thôi Hướng Bắc thật sự không thể đạp xe được nữa, suýt ngã từ trên xe xuống. Anh nhanh chóng chống một chân xuống đất, ngượng ngùng đến mức không dám nhìn Tô Mạn.
Tô Mạn bước xuống xe, phủi nhẹ quần áo, trời nóng quá khiến trong người có chút bồn chồn. Cô cố gắng nói ngắn gọn: “Tôi cũng không nghĩ nhiều, đồng nghiệp bình thường với nhau cũng nên tặng gì đó, đúng không? Nhưng mà, giữa đồng chí nam và đồng chí nữ vẫn nên giữ khoảng cách, nếu không hai bên sẽ gặp phải phiền phức.”
Thôi Hướng Bắc nghe cô nói vậy, không để ý đến sự xấu hổ, sốt ruột nói: “Tôi chỉ muốn tặng cho cô ít đồ, không nghĩ sẽ gây phiền phức cho cô.”
Tô Mạn nói: “Nhưng tôi không muốn tùy tiện nhận đồ của đồng chí nam, anh làm như vậy sẽ tạo ra rắc rối nhất định cho tôi.”
Thôi Hướng Bắc nhận ra suy nghĩ muốn giữ khoảng cách của cô, trong lòng anh lập tức cảm thấy khó chịu và chua xót.
Anh vẫn luôn không dám thổ lộ vì cảm thấy điều kiện hiện tại của mình chưa đủ tốt, muốn chờ đến khi bản thân đủ xuất sắc mới dám bày tỏ. Trước khi tỏ tình, anh sẽ cố gắng hết sức đối xử tốt với Tô Mạn dưới danh nghĩa của người khác, anh muốn chăm sóc và mua đồ ăn ngon cho cô.
Nhưng bây giờ, Tô Mạn thậm chí không cho anh cơ hội này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT