Bình thường Tô Mạn có rất nhiều trái cây để ăn, trong hệ thống đều có đủ, có thể mua một ít khi muốn ăn. Nhưng dưa hấu này là do người khác tặng, đương nhiên cô phải ăn thử xem thế nào. Xách đến văn phòng đương nhiên là không được. Lãnh đạo sẽ không ăn đồ ăn của một người cấp dưới, cảm thấy thật mất mặt. Đưa đồng nghiệp thì… những người đó thật sự không xứng đáng ăn quả dưa hấu này. 
Cho nên cô dứt khoát đợi sau khi tan làm thì đưa cho mấy cô gái trong Hội Liên hiệp Phụ nữ ăn. Bọn họ đã giúp cô không ít.
Sau khi tan làm, mấy người lấy cơm ngồi ăn trong nhà ăn, Tô Mạn mời họ đến ký túc xá ăn dưa hấu.
Bởi vì là năm nạn đói, đất đai đều trồng lương thực, hiện tại không ai trồng những thứ khác chứ đừng nói là trồng dưa hấu, loại trái cây theo mùa này. Cho nên ở hợp tác xã trong huyện cũng khó mua được, muốn ăn dưa hấu, không bằng ăn dưa chuột còn tốt hơn.  
Nghe được Tô Mạn mời ăn dưa hấu, ánh mắt mọi người đều trở nên sáng rỡ.
Tô Mạn cắt dưa hấu thành nhiều phần nhỏ. Các cô gái mỗi người cầm một miếng ăn trong ký túc xá. Tô Mạn cắt phần dưa hấu còn lại thành mấy miếng nhỏ và đưa cho các đồng chí sống cùng tầng. Có vài người vẫn chưa quen thân, ăn miếng dưa hấu cũng sẽ trở nên thân thiết hơn. 
Thật là sảng khoái khi ăn một miếng dưa hấu vào những ngày nóng bức như này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play