Manuel che miệng, khuôn mặt hơi vặn vẹo bởi vì phẫn nộ: "Cậu ta rất kỳ quái!" Ông ta nhấn mạnh: "Nhất định bên cạnh cậu ta có người lợi hại! Thật đáng chết..." Bởi vì miệng bị sưng lên, Manuel lại hít một hơi, không thể không bịt chặt miệng hơn nữa, sợ máu chảy ra làm cho tình huống bi thảm của mình biến thành trò cười của Tần Chí.
Ông ta bình phục lại tâm tình một chút, lúc này mới lại cường điệu nói: "Bọn họ đều đang bảo vệ cậu ta, cho nên ra tay với tôi..."
Thời điểm nói đến câu này, đáy mắt Manuel cũng nhanh chóng hiện lên một tia oán hận.
Chuyện này cũng không phải một mình ông ta làm, trong đó cũng có bút tích của Tần Chí, nhưng những người này lại chỉ nhằm vào ông ta!
Mà Tần Chí còn ngồi yên một bên chế giễu......
Tần Chí đột nhiên cười nhạo ra tiếng: "Manuel, ông quên cậu ấy sinh ra như thế nào sao? Gien tốt trên người cậu ấy, đại biểu cho người đứng sau cậu ấy như thế nào. Manuel, tôi cho rằng ngay từ đầu ông đã có giác ngộ này."
Vẻ mặt Manuel có chút quái dị, ông ta gian nan nặn ra âm thanh từ trong cổ họng: "Bọn họ... đều coi Dung là con của mình sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play