"Ta nói này, à thì. . ."
Dương Mi vốn là một tiểu cô nương nhanh mồm nhanh miệng, nhưng lúc này lại đột nhiên lại ngượng nghịu, ấp a ấp úng một hồi lâu. Cuối cùng, hình như nàng ấy đã hạ quyết tâm chuyện gì đó, đưa một bình thuốc trị thương thượng phẩm đến dưới mũi của Nhiếp Chiêu: "Nè!"
Nhiếp Chiêu thấy hơi bất ngờ khi được nàng ấy đưa bình thuốc đến trước mặt, vô thức ngửa đầu ra phía sau: "Cái gì?"
Dương Tập bật cười thành tiếng nhưng lại sợ tiểu muội tức giận nên vội vàng dùng thịt nướng chắn trước mặt nói: "Tiểu Mi, muội cứ nói thẳng đi."
"Huynh à. . ."
Dương Mi thấy Nhiếp Chiêu không hiểu ý mình, thì cứ như hận rèn sắt không thành thép trừng mắt nhìn nàng. Một lúc lâu sau, nàng ấy cứ muốn nói lại thôi, khó khăn lắm mới nặn ra được mấy tiếng như tiếng muỗi kêu: "Vừa nãy ngươi... Đã cứu ta, người Dương gia chúng ta có ơn tất báo, bình đan dược này ngươi cứ cầm lấy đi. Sau này, nếu như có cần giúp đỡ gì…"
Nhiếp Chiêu: "Ồ…"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play