Hắn ta với dáng vẻ đầy mệt mỏi đứng trên đường phố Đô Thành. Đôi giày cỏ dưới chân đã đi mòn đế, mái tóc không biết đã bao lâu không được gội nên bết lại, ướt đẫm mồ hôi vì nắng gắt chói chang, từng nhúm tóc bóng dầu dính vào mặt hắn ta.
Lần này, hắn ta trở thành một thiếu niên mạo hiểm vào Kinh Thành, ngăn xa giá cung đình lại rồi lớn tiếng kêu gào.
Trước mặt hắn ta là những quyền thần có thân phận cao quý, những quan binh với vẻ mặt hung thần ác sát, còn cả những con tuấn mã quý giá, béo khỏe trông còn có giá trị hơn cả mạng sống của chính hắn ta. Móng ngựa của bọn chúng giơ lên cao…
"Aaaaaaaa!!!"
"À, đúng rồi."
Trong tiếng kêu đau đớn của Thanh Huyền, Nhiếp Chiêu lại thong thả nói tiếp: "Lúc bọn họ cầu xin cứu giúp, ngươi còn đang bận ngắm trăng, ngắm sao, đang hái hoa để theo đuổi tiểu cô nương. Hay là đang chuẩn bị cho mình một hôn lễ mà trước nay chưa từng có. Tiếng khóc nơi xa quá nhỏ bé nào có thể truyền được đến đôi tai tôn quý của ngươi."
"Ngươi đoán xem chút đi là vào lúc đấy ngươi có làm được gì không, có đóng góp chút nào không. Hay việc chuyện tình kiếp của ngươi chính là đang lãng phí nguồn tài nguyên của mọi người. Đến tột cùng là có bao nhiêu người giống như Lưu Ly, gọi trời thì trời không thấu, kêu đất thì đất chẳng hay để rồi lặng lẽ chết?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT