"Xong rồi à?"
Lê U ngẩng mặt lên cười lạnh lùng, đôi mắt hồ ly dài và hẹp nheo lại, đôi mắt trong suốt sáng ngời có màu nền là màu xanh lam đậm gần như tím. Những mảnh vỡ lấp la lấp lánh trong đó giống như chứa đựng một biển sao rực rỡ vậy.
Ai cũng có thể nhận ra ánh mắt đó lạnh lẽo thấu xương, trong đó không có chút ý cười nào.
Theo lời Nhiếp Chiêu thì đại khái là "ánh mắt này đã giết một vạn người".
Nhưng lần này, hắn quay lưng lại với Nhiếp Chiêu đang cưỡi Husky đi xa, đối mặt với những con sâu mọt mà hắn cho rằng "không thể giết", Lê U nói: ""Xong rồi, ta sẽ không giữ các ngươi lại nữa" - Mặc dù ta muốn nói vậy nhưng lần này ta vẫn sẽ gửi đầu các ngươi đi cùng một lúc."
"Nàng ấy toàn tâm toàn ý phá án, nếu các ngươi chết hết chẳng phải nàng ấy sẽ không còn ai để phá án sao?"
Vẻ mặt đại yêu có thể dọa trẻ con ngừng khóc này nhẹ nhõm giống như ngày trước khi tỏ bày tâm ý với Nhiếp Chiêu vậy. Trong lời nói có tiếng cười, trong tiếng cười lại có sự chân thành sâu sắc, vừa chân thật đáng tin lại vừa chân thành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT