Thanh Huyền bất ngờ, tâm trạng của hắn ta bị kích động, phản ứng chậm nửa nhịp, bị đàn vịt này đánh gục ngay tại chỗ.
“Thanh Huyền thượng thần, ngươi không sao chứ?”
Nguyễn Khinh La giả bộ tỏ vẻ quan tâm: “Bầy vịt này của ta cực kỳ nhạy cảm, khi nãy ngươi đột nhiên hét lên “đầu vịt”* nên bầy vịt tưởng ngươi đang gọi chúng. Thượng thần đại nhân rộng lượng, có lẽ ngươi sẽ không so đo tính toán với bọn vịt đâu nhỉ?”
(*) đầu vịt (鸭头) đồng âm với nha đầu (丫头)
Thanh Huyền: “…”
Hắn ta muốn tính sổ là đằng khác, nhưng đối tượng để tính sổ lại là vịt!
Để xua đuổi một đàn vịt không khó, nhưng sau một trận vịt bay hỗn loạn, mái tóc của Thanh Huyền ướt đẫm (vì bị vịt hất cho một đầu nước), khóe mắt đỏ bừng (vì bị cánh vịt đập vào), và giọng nói trong trẻo có phần khàn đi (vì hét to “đầu vịt” và vỡ tiếng), khuôn mặt tuấn tú của hắn ta hơi méo mó (vì tức giận đến mức bệu dạng), trông rất giống một nam chính bệnh kiều thường thấy trong tiểu thuyết ngôn tình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT