Song, dù Tần Tranh đã chuẩn bị tâm lý kỹ càng, khi Thế tử ngang nhiên ngồi vào vị trí chủ tọa, một tay ôm một mỹ nhân, dùng giọng điệu như đang bàn luận món ăn để "cầu hôn" nàng ấy, nàng ấy vẫn ngây người từ đầu đến cuối.
Nói chính xác thì đây không phải là "cầu" cũng không phải là "hôn", mà là Thế tử đơn phương tuyên bố với nàng ấy, hắn ta tình nguyện hạ mình, dùng một danh phận "di nương" mà hắn tự cho là vô cùng giá trị để đổi lấy tiền đồ tươi sáng của nàng ấy.
Tần Tranh: [... Nhiếp cô nương.]
Nhiếp Chiêu: [Ta ở đây.]
Tần Tranh: [Ta không hiểu. Hắn ta cho rằng ta sẽ đồng ý với điều kiện này thật hả?] - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Nhiếp Chiêu: [Đúng vậy. Trong mắt hắn ta, vinh quang lớn nhất đời ngươi không phải là ra làm quan, không phải là thành tiên mà là vào ở trong ổ lợn của hắn ta, đẻ cho hắn ta một ổ lợn con.]
[Thật ra, loại như bọn họ, lãng phí tài nguyên, gây ô nhiễm môi trường, đáng lẽ phải tuyệt chủng từ lâu rồi. Đáng tiếc trời cao không có mắt, lại để bọn họ sinh sôi nảy nở, gây hại muôn đời.]
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT