"Đây là phúc khí ngươi phải tu tám đời mới có được, mong rằng ngươi tự biết trân trọng, đừng có mà không chịu được qua đêm nay đã bị tức chết."
Đêm đại hôn ở Ngụy gia, cả đài Côn Bằng đèn đuốc huy hoàng rực rỡ, tiếng trống tiếng nhạc vang trời, phản chiếu vào mắt là một màu đỏ như lửa tươi đẹp loá mắt, đúng xứng danh cảnh đẹp như "hỏa thụ ngân hoa hợp, tinh kiều thiết tỏa khai", biến biển mây trên trời thành một mảnh ánh sáng không phân ngày đêm.
Nhiếp Chiêu giả trang thành tân nương của Sở gia bước lên kiệu hoa, trên đầu đội vàng bạc châu báu nặng hai cân, trên mặt bôi một lớp son phấn dày như tường thành. Trên người nàng mặc một bộ giá y làm bằng gấm đỏ, chân đi giày thêu tịnh đế liên hoa, một mình nhàm chán buồn bực ngồi ở trong kiệu . . .
Nàng vừa nằm nghiêng người vuốt ve mèo, vừa ăn dương mai với mèo rồi tiện tay ném hạt dương mai vào Hoàng Kim Ốc.
Sau khi được Diệp Vãn Phong, bậc thầy chăm sóc gia viên, chăm sóc tu sửa lại một lượt thì bây giờ, bên trong Hoàng Kim Ốc bây giờ đã rực rỡ hẳn lên. Thậm chí, y còn khai khẩn ra mấy mẫu linh điền, chuyên dùng để trồng các loại trái cây rau củ quả thuần thiên nhiên, không bị ô nhiễm.
Bốn chân Tiểu Đào Hồng chổng lên trời nằm trên gối của Nhiếp Chiêu, lộ ra cằm với cái bụng mềm mại để nàng xoa, trong lúc hắn ta hưởng thụ còn lo lắng nói: "A Chiêu, có phải ngươi ăn quá nhiều rồi không? Nếu cứ tiếp tục như này, răng với lưỡi sẽ bị nhuộm thành màu tím đó."
". . ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play