“Ha... Mấy năm gần đây, Ngụy Chấn Hoa luôn đóng cửa không tiếp khách, ta còn tưởng lão ta đang làm trò gì, hóa ra là đang trong tình trạng sa sút. Nhìn bộ dạng này của lão ta, e rằng cách cái chết không xa nữa rồi.”
Lê U cười khẩy một tiếng, khẽ nhếch môi: “Thảo nào trong lòng mấy người Ngụy gia luôn thấp thỏm, sự tình sắp sửa thay đổi rồi.”
Nhiếp Chiêu thắc mắc: “Nếu lão ta đã sắp chết thì sao lão ta không cầu xin Thừa Quang thượng thần làm phép biến thành tiên?”
Trường Canh vẻ mặt bình thản: “Không phải lão ta không muốn mà là không thể. Cái gọi là làm phép, chung quy chỉ là dựa vào ngoại lực để lấy linh khí tiên giới tẩm bổ cơ thể người phàm. Ngụy Chấn Hoa bị thương nặng, đan điền đã vỡ tan, dù có truyền vào bao nhiêu linh lực hơn nữa cũng chỉ là đá chìm đáy biển, không làm nên chuyện gì.”
“Tuyệt vời.”
Nhiếp Chiêu suýt nữa bật cười thành tiếng, vội vàng điều chỉnh lại biểu cảm, kéo khóe miệng đang nhếch lên của mình xuống: “Rốt cuộc năm đó là ai đã đả thương tên họ Ngụy này vậy? Chẳng phải nên cho người đó tràng pháo tay sao?”
Trường Canh còn chưa kịp mở miệng, Lê U đã dùng sức hắng giọng, cao giọng cướp lời: “Chuyện này nói ra thì rất dài.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT