Không cần hắn nhắc nhở thì Nhiếp Chiêu cũng đã nhìn ra.
Cho dù đóa hoa thờ cúng của Quỷ Họa vẫn đẹp nguyên như ban đầu, nhưng lớp bụi tích lại trên bia mộ cho thấy rõ ràng là đã lâu chưa được dọn dẹp.
Họ lại quan sát các phần mộ xung quanh, trông còn hoang vắng và cũ kỹ hơn lúc trước, lá rụng và cỏ dại bao trùm mặt đường, chỉ thấy se se lạnh và đìu hiu.
Lê U thở dài: “Người gác mộ mà Quỷ Họa sắp xếp mặc dù không thiện chiến, nhưng hơn ở chỗ làm việc bằng tấm lòng, ngày ngày vẩy nước quét nhà, chưa từng lười biếng. Có điều...”
Có điều, bọn họ đã không còn sống.
Đến cả Mộ Tuyết Trần và Diệp Vãn Phong khác biệt về lập trường nhưng khi trước khung cảnh này, bọn họ cũng chỉ có thể nói một câu “người và súc vật có khác biệt”, có yêu ma xứng là vua của người mà có yêu ma chỉ là thứ trâu ngựa.
“Ơ kìa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT