Trình tiên quan: “...”
Sao ngươi hở tí là mắng chửi người khác, còn mắng khó nghe như thế chứ?
“Nhiếp tiên quan, xin thứ cho ta không thể gật bừa.”
Tô Vô Nhai cũng bực tức nói: “Trước đây là do ta suy nghĩ không chu toàn, bị kẻ gian lừa gạt khiến Tương Nhi phải chịu uất ức. Nhưng một ngày là thầy cả đời là thầy, nàng ấy là đệ tử của Bích Hư Hồ, là đệ tử của Tô Vô Nhai ta, há là người mà các ngươi nói mang đi thì mang đi? Cho dù đối mặt với tiên quan, ta cũng sẽ không dễ dàng nhượng bộ.”
Nhiếp Chiêu trợn mắt: “Nói cái gì thế? Lúc trước ngươi để nàng ấy bị lưu đày đến Ly Châu chẳng phải dễ dàng lắm sao.”
Cổ họng Tô Vô Nhai nghẹn ứ: “Đó chẳng qua là mưu kế tạm thời…”
Lời hắn ta nói còn chưa dứt, chỉ nghe âm thanh “răng rắc” giòn tan, là Nhiếp Chiêu vừa đạp vỡ gạch xanh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT