Hắn ta ngừng lại một chút rồi trầm giọng nói: “Tuy ta là phàm nhân, thế nhưng đã hăng say tu luyện mấy trăm năm, tu vi kiếm đạo cũng đạt đến độ hóa cảnh. Nếu không có môn phái để ý đến thì cớ nào ta có thể vào tiên tịch? Tiên quan muốn dựa vào thân phận mà ép ta, chỉ sợ đã tìm nhầm đối thủ.”
“Ồ.”
Nhiếp Chiêu không khỏi than thở trong lòng: “Nghe không? Hắn ta vẫn rất đắc ý. Không phải ta đã nói là có thể hắn ta sẽ thành “Thiên hạ đệ nhất kiếm” à, giới tu tiên của các ngươi cũng chẳng có ai khác sao.”
“Những kiếm tu đã suy tàn từ mấy năm trước, trong núi không có hổ báo vậy nên mới có khỉ xưng vương.”
Giọng nói của Diệp Vãn Phong rất bình tĩnh, âm cuối hơi cao mang theo vài phần ngông cuồng tự cao tự đại: “Sớm hay muộn danh hiệu thiên hạ đệ nhất kiếm cũng đổi người. Ngươi cứ coi như ta nhường cho hắn ta nên mới sinh trễ mấy trăm năm đi.”
Nhiếp Chiêu: “...”
Thất lễ, bàn về việc diễn X này, ngài mới thật sự là đệ nhất thiên hạ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play