Không gian bên trong Bích Hư Hồ được mở rộng nhờ trận pháp nên rộng hơn nhiều so với vẻ ngoài. Nhìn từ xa chỉ thấy mặt sông tỏa khói mênh mông, nước trời một màu, trời cùng nước gần trong gang tấc, mây trôi như tơ tằm tưởng như có thể chạm tới.
Thay vì gọi là hồ thì nó thực sự giống một mảnh cao nguyên nội hải hơn.
Thuyền đi trên nước, người ở trong tranh, cứ như rơi vào một giấc mộng màu xanh biếc.
Thuyền có thể chở hơn trăm người nên các đệ tử tụ tập thành nhóm từ ba đến năm người trở lên. Một số người nằm nghỉ trong khoang thuyền, một số người đang cười nói trên bậc thang, cùng ngắm nhìn cảnh sắc non nước như tiên cảnh này.
Nhiếp Chiêu cũng không nhàn rỗi, tận dụng tính cách cởi mở và thân thiện của Dương Mi. Nhân cơ hội trò chuyện trên thuyền, nàng đã đi dạo quanh thuyền một vòng rồi vô tình hay hữu ý tiếp xúc với đồng môn, tiện tay kiểm tra toàn bộ cơ thể của họ.
Kết quả không ngoài dự đoán, những “nhân tài xuất chúng” được đệ tử nội môn yêu mến thì ngoại trừ một vài người lác đác, hầu như bọn họ đều không có dấu vết của sự xâm nhập của Phụ Cốt Mộc.
So với tỷ lệ nhiễm của các đệ tử ngoại môn thì có thể nói là khác biệt một trời một vực.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT