Con hồ ly tinh thông minh ôm cái đuôi lớn của mình âm thầm gặm nhấm nỗi đau, còn y thì vẫn thật thà tiếp tục nói: “Sau khi ta biết chuyện này, bèn rời khỏi tông môn, tìm kiếm tung tích của Lạc Tương. Cuối cùng, ta cũng tìm thấy nàng ấy ở Ly Châu. Lúc đó, thần hồn của nàng ấy bị tổn thương, tinh thần không được minh mẫn, đến tên mình là gì cũng không nói ra được, nhưng vẫn còn cố gắng giữ được chút sức, muốn trốn khỏi móng vuốt của yêu thú.”
Cả đời Lạc Tương vẫn luôn dịu dàng và yếu đuối, đến cuối cùng, chắc là có vài phần không cam lòng, nàng ấy không cam lòng cứ như vậy chết đi.
Vậy nên nàng ấy gắng gượng sống tiếp.
Diệp Vãn Phong chạy đến đúng lúc chỉ với một kiếm đã dọn sạch xung quanh, cứu được Lạc Tương từ trong miệng của yêu thú.
Y vốn muốn tìm một chỗ để nàng ấy yên tĩnh dưỡng thương. Nhưng không ngờ đi được nửa đường, đột nhiên y lại cảm thấy đan điền quặn đau, tay chân không khống chế được, còn có mấy cành cây mảnh dài màu đen xuyên qua da giống như xúc tu ở trước mắt y lắc lư không ngừng.
Cho đến lúc này, Diệp Vãn Phong mới giật mình cảm giác ra rằng - y và Lạc Tương đều bị Phụ Cốt Mộc ký sinh, sớm đã thành mồi săn của thi ma!
“Thứ này không màu, không vị, không có hình dáng, lại còn không có chút yêu khí nào, là thứ vô cùng hiếm thấy trong các loại ma vật. Trong lúc phát tác, không thể nào phát hiện ra được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play