Bà nội Thẩm cho rằng Lưu Nguyệt nói như vậy là quá dễ dàng nên không hề suy nghĩ mà nói thẳng, “Mẹ đã nghĩ kỹ rồi, chủ yếu là do cha mẹ đã lớn tuổi, đôi khi tránh khỏi việc ốm đau bệnh tật…”
“Được rồi, nếu mẹ vẫn nhất quyết như vậy thì chúng ta liền gọi anh cả, anh hai và cả cha đến hai mặt một lời. Đúng vậy, Thẩm Thính Võ, gọi cả những nhân chứng lúc nhà chúng ta phân gia đến hết đây.”
Lưu Nguyệt nhìn Thẩm Thính Võ.
Trước khi bà nội Thẩm và Thẩm Minh Phương kịp phản ứng, Thẩm Thính Võ đã biến mất tăm.
Lúc này rốt cuộc bà nội Thẩm đã biết sợ, Thẩm Minh Phương cũng sợ, hơn ai hết, bản thân bọn họ biết yêu cầu của mình quá mức.
Chỉ là Thẩm Minh Phương đã tính toán trong đầu, dựa theo hoàn cảnh hiện tại của nhà anh ba. Một năm kiếm được hai trăm tệ cũng không khó, cho nên bà ta mới dám lôi kéo bà nội Thẩm đến nói chuyện này, chỉ là không ngờ Lưu Nguyệt lại làm như thế này.
“Chị dâu ba, chị nói làm gì vậy? Đối với nhà anh chị, số tiền này không phải chuyện gì to tát, chỉ là một khoản nhỏ mà thôi. Hà tất gì mà chị phải hành động như thế? Đây là việc của nhà mình, không cần phải phiền đến người khác đúng không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT