Công viên là miễn phí, cũng không cần vé vào cửa nhưng khung cảnh ở đây khá đẹp, ngoại trừ một số con đường và vài toà nhà ở bên ngoài thì đúng thật là không bị ô nhiễm quá nhiều.
So với công viên mang theo hơi hướng khoa học kỹ thuật ở đời sau thì Thẩm Thính Hồng cảm thấy công viên nguyên sinh như vậy dễ dàng khiến người ta cảm thấy dễ chịu hơn.
Hai người dạo ở trong công viên một lát, đến đúng thời gian mới quay trở lại nhà khách. Sau khi giải quyết xong chuyện lông vịt thì hai người họ có thể tự túc chi phí để đi du ngoạn mấy ngày mới trở về, dù sao vẫn còn rất nhiều thời gian.
“Lúc ngủ nhớ đóng cửa lại, có chuyện gì thì gọi tôi.” Trước khi vào phòng, Diệp Thận Ngôn dặn dò cô.
“Tôi biết rồi!” Thẩm Thính Hồng nói gì đó, “Anh chờ tôi một lát.”
Dứt lời cô liền chạy về phòng để lấy ra tấm ga trải giường giống y hệt cái họ đã dùng trên tàu hoả trước đó, chỉ có điều cái này chưa dùng đến, “Anh nên trải cái này lên đi, rốt cuộc đồ trong nhà khách đã có rất nhiều người sử dụng qua, cẩn thận một chút thì tốt hơn đấy.”
Diệp Thận Ngôn nhận lấy, anh phát hiện ra một thuộc tính khác của tiểu tiên nữ, cẩn thận!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT