“Nếu không được chọn thì đi về đi, đừng tưởng làm loạn là có khả năng được chọn. Nếu dễ thế thì ai chẳng làm ầm ĩ lên! Thật lãng phí thời gian của mọi người.”
Còn những người không được chọn từ đầu sẽ có suy nghĩ là nếu Trương Tố Cầm làm loạn thành công, được Thẩm Vệ Quân cho đi làm thì họ cũng làm ầm ĩ.
Chính vì vậy nên hành vi của Trương Tố Cầm quả thật là quá ngu xuẩn, dù cho Thẩm Thính Hồng thật sự có quan báo tư thù hay tác phẩm của họ đúng thật là không tệ thì việc làm ầm ĩ của hai người cũng chẳng có tác dụng gì, nếu không mọi người cũng học theo.
Tuy hầu hết mọi người đều đến đây để hóng hớt buôn chuyện nhưng ưu điểm là có rất nhiều người đến tham gia. Mà niên đại này không thiếu người biết thêu thùa may vá nên Thẩm Thính Hồng tuyển được khoảng hơn chục người.
Tuy nhiên, con số này đã vượt quá chỉ tiêu ban đầu.
Thẩm Thính Hồng trầm ngâm một lát rồi kéo Thẩm Vệ Quân sang một bên nói chuyện, nhìn mắt thường là có thể thấy mắt của ông ấy ngày một sáng lên.
“Biện pháp này hay đấy!” Thẩm Vệ Quân tán thưởng gật đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT