Đầu Lưu Nguyệt tràn ngập dấu hỏi chấm, “Mấy người đều là thanh niên trẻ tuổi có đầy đủ tứ chi, ngay cả đi làm công cũng không kiếm được đủ thức ăn, đó chẳng phải lỗi của mấy người sao?”
“Chúng tôi…..Chắc chắn sức lực của chúng tôi không mạnh bằng mấy người.” Nhất thời Trương Tuệ không nói nên lời.
“Thế thì làm sao, đây là những gì các ngươi thường nói duy trì xây dựng nông thôn sao?“ Lưu Nguyệt trợn trắng mắt, “Có cơm ăn hay không là tuỳ vào năng lực của mấy người, đứa con trai cả nhà tôi dạy học ở trường tiểu học trong thôn, lại không có công điểm nên đương nhiên tôi có thể bỏ tiền ra mua lương thực đúng không?”
Trương Tuệ câm miệng, đúng thật làm như thế không sai, người ta không có công điểm thì phải đi mua lương lực là chuyện hợp tình hợp lý.
Nhưng cô ta vẫn cảm thấy cực kỳ khó chịu, ai bảo Lưu Nguyệt là người nói chuyện không khách khí như vậy.
Điều kiện của nhà cô ta không tệ, từ nhỏ đến giờ chưa phải chịu bất cứ sự khổ cực gì. Ngay cả sau khi đến nông thôn, cô ta muốn làm gì thì làm, không làm được thì bỏ tiền ra mua. Vì không phải trải qua cuộc sống khổ cực gì nên nhìn cô ta trắng nõn, so với mọi người trong thôn kiểu trang điểm cũng rất thời thượng nên phần lớn người trong thôn rất khách khí với cô ta, đây là lần đầu cô ta gặp được người như Lưu Nguyệt.
Tuy nhiên cô ta không muốn khiêu khích tới Lưu Nguyệt nữa, cô ta tự hào mình là người thành phố, không thèm so đo với người nhà quê.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play