Đứng đầu tiên chính là Thẩm Thính Hồng và Diệp Thận Ngôn, họ chỉ cách cô bé một bước chân, trên tay mỗi người cầm một bông hồng. Còn những người xếp hàng dài phía sau, trên tay mỗi người cũng cầm một bông và không chỉ có những bông hồng màu hồng, mà còn có đủ loại màu sắc và giống khác nhau, đua nhau khoe sắc.
"Ba mẹ, sao mọi người lại ở đây thế..." Hốc mắt Diệp Phái San đã ươn ướt, có lẽ cảnh tượng như thế này, dù là người sắt đá cũng khó mà không động lòng.
"Con phải hỏi Quán Dục chứ." Thẩm Thính Hồng vẫn luôn mỉm cười.
Diệp Phái San nhìn về phía Tịch Quán Dục. Tịch Quán Dục cũng chỉ cười, ra hiệu cho Diệp Phái San đi nhận lấy bó hoa từ tay Thẩm Thính Hồng và Diệp Thận Ngôn.
Từng bước từng bước đi về phía biệt thự, bó hoa trong tay Diệp Phái San ngày càng nhiều. Mọi người đều không nói gì thêm, chỉ mỉm cười nhìn đôi uyên ương trước mắt.
Rất nhanh đã đến cửa biệt thự.
"Vào xem đi, em có thích món quà này không." Tịch Quán Dục ra hiệu cho Diệp Phái San đẩy cửa vào, không phải anh không muốn giúp nhưng mở quà vẫn phải do người nhận quà tự tay mở.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play